Trước thềm trận đại chiến Anh – Ý, tờ Telegraph có bài phỏng vấn thủ thành Joe Hart, trong đó có đoạn nói về quả penalty theo kiểu Panenka được Andrea Pirlo sút thành công tại EURO2 năm trước. Sự nhắc nhở ấy e chưa đủ, vì cuộc thư hùng tới đây thủ thành của ĐT Anh còn phải đối diện với những quả sút phạt theo kiểu Juninho nữa.
Có 2 thông tin mà Hart cần phải biết. Một: trong mùa bóng vừa qua, không một ai tại châu Âu sút phạt thành bàn nhiều hơn Pirlo. Hai: Pirlo vừa gặp mặt chính sư phụ của anh là Juninho Pernambucano ngoài đời, bằng xương bằng thịt. Họ trao cho nhau những chiếc áo, chữ ký và những lời ngưỡng mộ.
Trong cuốn tự truyện, Pirlo đã kể lại việc anh thần tượng Juninho và những quả sút phạt của ngôi sao người Brazil này như thế nào. Anh mày mò học theo cách sút ấy thông qua việc sưu tầm sách báo và những đĩa DVD, nhưng không thành công. Rồi một ngày nọ, đang trong… toi-lét, Pirlo chợt ngộ ra bí kíp, y hệt như Archimede ngày xưa ngộ ra định luật vật lý khi đang ngâm mình trong bồn tắm, chỉ khác là Pirlo không… chạy ra đường và la lên “Eureka” mà thôi. Bí kíp ấy là phải chạm ở phần dưới của bóng, sút bằng 3 ngón thay vì cả bàn và chân phải thẳng.
Sung sướng với phát hiện của mình, hôm sau Pirlo hăm hở đến sân tập, không cần khởi động trước trong phòng gym mà lao thẳng ra sân áp dụng thử. Cú sút đầu tiên bay vào góc lưới, Pirlo sút thêm… 6 lần nữa để chắc mình đã luyện thành công tuyệt chiêu cố định của Juninho. Từ ấy, Pirlo trở thành một sát thủ thật sự trong những tình huống sút phạt. Trong lịch sử Serie A, chỉ có Sinisa Mihajlovic là ghi bàn nhiều hơn anh (2 bàn) từ những quả sút phạt trực tiếp, một cột mốc mà Pirlo nhiều khả năng sẽ vượt qua vì anh vừa gia hạn hợp đồng với Juventus thêm 2 năm.
Juninho1 Juninho hồi còn khoác áo Lyon
Mãi đến khi Pirlo ra cuốn tự truyện thời gian gần đây, người ta mới biết trong thâm tâm Pirlo, Juninho không khác gì một vị sư phụ, một vị sư phụ đặc biệt chưa một lần gặp mặt. Nhưng luyện tập vất vả, mày mò nghiên cứu là một chuyện, cái chính là Pirlo có tuệ nhãn, có khí chất đặc biệt để nhìn ra điều mà mọi người không thấy. Nói thế là bởi Juninho đã nổi danh trong suốt gần chục năm khoác áo Lyon, trong thời gian ấy có ai nhìn ra được bí quyết sút phạt của anh đâu.
Sâu trong huyết quản Pirlo có lẽ đã len lỏi một chút máu Brazil, cái máu nghệ sĩ của những người đã sinh ra là phải làm điều gì đó đặc biệt. Như chính Pirlo từng viết, nếu là một người Brazil, có lẽ người ta sẽ gọi anh với biệt danh Pirlinho. Mùa hè năm ngoái, “Pirlinho” đã ghim một cú sút phạt thành bàn ngay trên sân Maracana trong trận đấu tại Confeds Cup với Mexico, vào đúng trận thứ 100 khoác áo Azzurri. Lúc anh rời sân, khán giả Brazil đã đứng cả dậy vỗ tay cho anh. Họ nhìn thấy ở anh một cái gì đó thật thân cận, gần gũi.
Mấy ngày trước, “Pirlinho” đã gặp Juninho thật ở ngoài đời, khi Juninho được mời đến chỗ trú quân của đội tuyển Italia. Hóa ra chính Juninho cũng háo hức gặp cậu… “đồ đệ” không kém gì Pirlo nóng lòng được gặp “sư phụ”. Chính Juninho thú nhận anh cũng rất ngưỡng mộ những gì mà Pirlo đã thể hiện trong sự nghiệp. Gọi là gì nhỉ? Fan của fan, thần tượng của thần tượng hay đơn giản chỉ là mối giao cảm của những người nghệ sĩ.
Khi người Anh tái ngộ Pirlo, họ sẽ nhìn thấy một người đàn ông trung niên với bộ râu xồm xoàm. Bộ râu ấy có nét giống Socrates, sự khoan thai khi giữ bóng có nét giống Kaka, tinh thần chiến binh không khác gì Dunga và tất nhiên là cả cái chân sút phạt ăn tiền của Juninho nữa. Hãy chờ xem “Pirlinho” trổ tài…